
16:54 - 17/08/2018
Cà phê sáng thứ Tư: Yêu và đi
Ông tên Phạm Văn Nhận, đạo diễn hàng loạt phim Việt Nam quay tại Pháp vào thập niên 50 thế kỷ trước, giờ 99 tuổi, sống một mình ở miền Nam nước Pháp.
Phim là sản phẩm của đam mê nghệ thuật, nhưng chiếc thang máy tự chế là sản phẩm của tình yêu. Cách đây hai mươi năm, khi bạn đời còn sống, ông, vốn là dân kỹ thuật, một mình cặm cụi miên man ba tháng, thiết kế cho bà cái thang máy nhỏ di chuyển giữa hai tầng. Hàng xóm thấy thang máy tiện nghi, giá thành thấp cứ lũ lượt ỉ ôi ông làm giúp. Chị – dâu con – cũng hăng hái đốc vô dịch vụ quá hời. Nhưng ông từ chối, với lý do chỉ có tình yêu mới giúp ông đủ ý tưởng, năng lượng làm ra kỳ tích. Giờ bà đã ra đi, ông rất yếu, chiếc thang vẫn y nguyên. Căn nhà rồi sẽ bán khi ông mất, liệu chủ mới có còn quan tâm tình sử yêu thương của khối sắt vô tri?
Người đàn ông tên H. tâm sự lấy vợ được năm năm.Vợ không phải người nhan sắc nhưng chăm chỉ, hiền thục; trong lúc anh chỉ biết chơi bời, nhậu nhẹt. Vợ đã tha thứ cho anh rất nhiều lần, từ chuyện hoa bướm lăng nhăng tới chuyện đỏ đen; nhưng anh không thức tỉnh. Cuộc sống cứ thế gập ghềnh trôi qua. Mỗi lần cãi nhau lớn, vợ lại dọn ra ở riêng. Gần đây, không chấp nhận chuyện vợ bỏ đi, anh viết đơn ly hôn. Chưa kịp nộp đơn anh phát hiện vợ đang quen người khác, và cũng nhất mực muốn chia tay. H. kết tâm sự bằng câu hỏi: “Theo mọi người tôi có nên níu giữ gia đình này hay từ bỏ?” Ý kiến ai đó rất hay, gọn: “Từ bỏ đi anh. Anh chưa từng có một gia đình thì cần chi níu giữ!”
Người đàn ông khác viết cho người yêu cũ sau khi cùng người yêu mới đi mời dự cưới: “Cô ấy biết chúng ta là mối tình đầu của nhau, và tôn trọng. Suốt buổi nói chuyện giữa ba chúng ta, em không ngừng nói tới những kỷ niệm, thói quen, sở thích… của anh. Bằng cách đó, em cố chứng tỏ em là người tới trước. Em muốn làm cô ấy đau, nhưng cô ấy đủ tình yêu với anh để lịch sự cảm ơn em – người đã chủ động bỏ anh đi nhiều năm trước. Anh thừa nhận mối tình đầu với em là ký ức không thể xoá trắng, nhưng anh yêu người con gái ấy không phải để lấp khoảng trống em để lại. Anh yêu cô ấy vì chính bản thân cô ấy. Những lời em nói về tính cách, sở thích, thói quen của anh chỉ đúng là anh trong quá khứ. Vì cô ấy, anh đang thay đổi. Với anh, cô ấy không phải người đến sau, mà là người ở lại với cuộc đời anh”.
Việt Linh (theo TGTT)
Ý kiến của bạn về bài viết
Không có chức năng bình luận cho bài viết này