07:30 - 10/12/2015
Năng suất lao động hạng bét vì cần cù
Số liệu năng suất lao động năm 2014 do ILO công bố cho thấy năng suất lao động của Singapore gấp 15,6 lần Việt Nam.
Càng thảm đạm hơn khi ta nhìn thêm những chi tiết về năng suất lao động Việt so với năng suất lao động trong khu vực châu Á – Thái Bình Dương: Thái Lan cao hơn 2,7 lần, Philippines 1,8 lần, Indonesia 2,4 lần, Malaysia 6 lần, Singapore 15,6 lần và Brunei 17,6 lần.
Trong khi đó Jetro (Tổ chức ngoại thương Nhật), khi giới thiệu Việt Nam với các nhà đầu tư Nhật tại Diễn đàn thường niên lần III Đầu tư đồng bằng sông Cửu Long 2015 lại đánh giá Việt Nam chỉ có 10 ngày nghỉ trong năm, so với Campuchia 20 ngày, Myanmar 18 ngày; ở Việt Nam 95% dân số biết đọc biết viết.
Nghỉ ít làm nhiều, biết đọc biết viết nhiều, mà năng suất lao động kém như thế thì phải xem cách tính của ILO như thế nào?
Một chuyên gia của Bộ Lao động – Thương binh và Xã hội được Người Lao Động dẫn lại ý kiến cho rằng năng suất lao động thấp hay cao không hoàn toàn phụ thuộc vào trình độ nghề nghiệp, mức độ chuyên cần của người lao động mà nó phụ thuộc vào nhiều yếu tố khác như hiệu quả sử dụng lao động, giá trị sản phẩm của ngành mà NLĐ làm việc cũng như chuỗi giá trị cung ứng toàn cầu của doanh nghiệp.
Cụ thể, ILO lấy GDP chia cho số lao động đang làm việc trong nền kinh tế nên năng suất lao động Việt Nam mới thảm hại đến thế.
Mà GDP ấy lại lấy nợ để đầu tư xây dựng cơ sở hạ tầng làm cơ bản một phần để tôn tạo thành tích nên năng suất lao động thực tế có lẽ còn tệ hơn theo cách tính của ILO.
Hết năm nay cam kết Cộng đồng kinh tế Asean (AEC) có hiệu lực tạo ra một thị trường lao động liên thông giữa các nước Asean, thì 50% lực lượng lao động của Việt Nam đang làm việc ở lĩnh vực nông nghiệp sẽ vẫn tiếp tục đói nghèo vì năng suất lao động cực thấp.
Với lợi thế mà JETRO của Nhật đánh giá, Việt Nam có khả năng thu hút các nhà đầu tư vì lao động cần cù, nghỉ ít và biết đọc biết viết nhiều. Những công việc thâm dụng lao động chắc chắn sẽ đổ về nơi có nhiều lao động cần cù.
Một chuyên gia giảng dạy ở Fulbright Việt Nam nói: cũng như người Việt từng tự hào là làm chủ thị trường nail ở Mỹ, một công việc mà người Mỹ không thèm làm, nếu không có những đột phá trong hội nhập, rốt cùng chúng ta sẽ chỉ là hạng bét trong một thế giới mà đường biên quốc gia nhạt dần.
Ông nói thêm: “Hạng bét cũng không sao. Không có chết. Vấn đề là chúng ta muốn hạng mấy”. Vâng, vấn đề là giá trị lao động của chúng ta như thế nào để có một năng suất lao động được đánh giá cao.
Đặng Kính
Có thể bạn quan tâm
Khó thu hồi mặt bằng do Trung ương quản lý
Cửa hàng tiện lợi kiên trì chờ lợi nhuận
Những ngày xuân hoang vu của Nguyễn Đức Sơn
Chính phủ Nhật Bản từ chối các sản phẩm của Huawei và ZTE
Chất lượng con cá tra đàng hoàng hơn?
Tags:năng suất lao động
Ý kiến của bạn về bài viết
Không có chức năng bình luận cho bài viết này