09:58 - 09/11/2017
Chăn nuôi 20 năm, giờ mới thấy mình dốt
Đó là phát biểu của ông Nguyễn Văn Ngọc, chủ trại gà hơn 200.000 con ở Đồng Nai tại hội thảo “an toàn thực phẩm trong ngành chăn nuôi, vai trò quản lý an toàn chuỗi cung ứng thức ăn chăn nuôi” do Hội DN HVNCLC, Ban dự án HVNCLC – Chuẩn hội nhập cùng với tổ chức GMP+ International tổ chức sáng 9/11 tại TP.HCM.
Theo ông Nguyễn Văn Ngọc, 2 năm trước ông là một trong những nông dân nuôi gà gia công cho một số công ty nước ngoài. Hơn một năm gần đây, ông chuyển sang tham gia chuỗi liên kết với công ty De Heus theo chuỗi liên kết GlobalGap.
Trước đây, những người chăn nuôi như ông Ngọc thường chăn nuôi tự phát, từ cách suy nghĩ đến cách làm đều theo kinh nghiệm chứ không đưa ra được tiêu chuẩn gì. Tuy nhiên, từ khi tham gia chuỗi của De Heus, được công ty này đưa đi tham quan trang trại châu Âu mới thấy để chăn nuôi hiệu quả cần phải áp dụng các tiêu chuẩn kỹ thuật, điều hành trại khoa học.
“Trước khi tới thăm các trang trại ở Bỉ và Hà Lan, chúng tôi được đưa đến Pháp ở hai ngày, mục đích là để khử trùng sạch sẽ nguồn dịch bệnh từ VN đem qua”, ông Ngọc kể.
Khi tới Hà Lan, những người chăn nuôi truyền thống, quy mô nhỏ lẻ như ông không khỏi ngạc nhiên khi chứng kiến chỉ có 2 vợ chồng chủ trang trại nuôi tới 250 ngàn con gà, trong khi ở VN, ông Ngọc nói ông phải cần tới 30 công nhân, công việc làm thì làm giống nhau.
“Bài học rút ra ở đây là mô hình tổ chức, xây dựng trang trại chuẩn quan trọng hơn đầu tư vốn liếng”, ông đúc kết
Từ rất lâu rồi người chăn nuôi nhỏ lẻ Việt Nam đã không được tiếp cận bức tranh chăn nuôi hiện đại. Như vậy, bản thân ông Ngọc từng nuôi gà 20 năm, nhưng nay cũng thừa nhận “vốn liếng” chỉ là con số 0.
“Đang ở nhà truyền thống, nay ở khách sạn thì phải phá sạch”, ông Ngọc nói đến khi chuyển mô hình đầu tư, nuôi chuẩn GlobalGap.
Như vậy, yêu cầu đầu tiên ở đây là muốn có trang trại tiêu chẩn quốc tế, có sản phẩm sạch thì phải có trang trại đạt chuẩn. Với các nước phát triển, quy chuẩn khoảng cách trạng trại gà dưới 1.000 con phải cách nhau tối thiểu 500 mét, trên 1.000 con phải hơn 1km, trong khi Việt Nam lại quy định chăn nuôi tập trung, nhốt con thú vào 1 khu là đi ngược lại tiêu chuẩn thế giới.
“Bản thân tôi có hai khu nuôi gà, nhưng các chuyên gia của Ngân hàng thế giới chỉ chấp nhận 1 khu làm GlobalGap vì họ cho rằng khu còn lại nằm quá gần các trang trại, không đạt tiêu chuẩn an toàn sinh học”, ông Ngọc nêu dẫn chứng.
Do lịch sử chăn nuôi nhỏ lẻ, cộng với quan điểm chăn nuôi tập trung của nhà nước, nên nếu chiếu theo tiêu chuẩn khoảng cách của thế giới thì ở Việt Nam không phải nông dân nào áp dụng chăn nuôi GlobalGap cũng được. Muốn có vùng chăn nuôi an toàn thì vùng đó phải không có nhà máy, không có tác động từ con người hay các trang trại gần nhau.
Ngoài ra, để có sản phẩm thịt sạch thì cũng cần đáp ứng các điều kiện: con giống, thức ăn, trang trại và nhà máy giết mổ phải đạt GlobalGap. Do đó, theo ông Nguyễn Văn Ngọc, thời gian qua việc chính quyền TP.HCM quy định sản phẩm chăn nuôi muốn đưa vào TP tiêu thụ phải đeo vòng truy xuất nguồn gốc là không khả thi.
“Làm một vùng nuôi gà an toàn chuẩn GlobalGap mất ít nhất 18 tháng mới cấp chứng nhận, tôi đã xin rút xuống một năm nhưng các chuyên gia yêu cầu phải huy động tổng lực nhân công mới có thể hoàn thiện được. Như vậy thì việc chính quyền TP.HCM đùng một cái yêu cầu sản phẩm phải đeo vòng, dán tem truy xuất nguồn gốc có khác chi là lừa người tiêu dùng tin rằng đã ăn được thịt sạch trong đề án này”, ông Ngọc quả quyết.
Bảo Ngọc
Theo Thời Đại
Ý kiến của bạn về bài viết
Không có chức năng bình luận cho bài viết này