11:50 - 14/04/2019
Minh Sa, đào hồng rực rỡ sa mạc ngày cuối xuân
Từ Gia Dục Quan, điểm cực tây thành Vạn lý, tôi lên xe băng sa mạc Gobi tới sa mạc Taklamakan, để ngó nghiêng Đôn Hoàng.
Tới nơi, chưa kịp thăm viếng hang động xưa với bích hoạ, tranh tượng cổ nổi tiếng thì may mắn được nhóm thanh niên bản xứ lẫn quốc tế ở cùng khách điếm rủ rê chia sẻ chi phí taxi cùng đi ngó nghiêng Yadan, Ngọc Môn Quan, Dương Quan… Đi về là hơi ngán ngán sa mạc, vì quá ớn với gió cát đen mịt mù ở thành quỷ ma Yadan quất rát buốt mặt, mờ mịt mắt mũi buổi trưa nắng nung đó. Nên không hứng thú lắm khi nghe giới thiệu về đồi cát Minh Sa, nhứt là khi biết vé vô cửa, cộng với chi phí thuế lạc đà, giày ủng để leo lên đồi cát… khá chát.
Rảnh rỗi, rị mọ đọc ghi chép, chỉ dẫn các bạn đi trước viết lại trong sổ lưu trú của lữ quán, thấy có đề cập đến một góc xa khuất của Minh Sa. Không cổng cửa bán vé – vì sao rào hết sa mạc, thú vị thêm ở chỗ còn được ngó nghiêng xóm làng của người bản địa sống ven sa mạc. Lò dò nhảy buýt, lội bộ qua mấy đường lớn, hẻm nhỏ tìm tới, không chỉ thấy đủ hết như các bạn sẻ chia, mà còn may mắn gặp một mùa đào hồng bung rộ rực rỡ trên miền cát, dù những ngày tôi đến đó xuân đi đã cuối, hè rục rịch chờ sang.
Đôn Hoàng thú vị đâu chỉ mỗi Mạc Cao
Là ốc đảo xanh thuộc sa mạc Kumtag, thuộc Taklamakan rộng lớn, nằm trên Con đường tơ lụa huyền thoại từ xa xưa, thành Đôn Hoàng (Dunhuang), Cam Túc (Gansu) nổi tiếng thế giới với tranh, tượng, bích hoạ ở hang động Mạc Cao (Mogao) được UNESCO vinh danh Di sản văn hoá từ lâu. Nhưng ngoài Mạc Cao, miệt này và vùng lân cận còn ôm chứa nhiều điều hay ho khác. Ngay cả với tượng, tranh, các nơi khác như Hang ngàn Phật phía tây – tôi cũng từng ghé, động Yulin… cũng có đầy. Hoa mắt với tranh, tượng sẽ có các điểm đến thú vị khác như thành phố ma quỷ Yadan từng xuất hiện trong các phim bom tấn Hollywood lẫn Trung Quốc như Anh hùng, Trận chiến Xích Bích, Great Wall… hay các cổ thành Ngọc Môn Quan, Dương Quan… khá quen thuộc với những người Việt yêu thơ phú vì được đưa vào rất nhiều trong thi ca Trung, Việt xưa.
Ốc đảo xanh mát, phồn thịnh để thương khách giang hồ dừng chân nghỉ ngơi, còn là chỗ hai nhánh của Con đường tơ lụa giao nhau, nên những giao thoa văn hoá của các quốc gia, vùng miền theo về, ảnh hưởng khá rõ. Dấu ấn của từng thời kỳ để lại, với các đổi thay không khó để nhận ra. Tỷ như nhiều người Việt sẽ sửng sốt nếu theo dõi sự chuyển biến các tranh tượng cổ qua các giai đoạn, khi thấy đức Quan Thế Âm từ ngày cũ còn là nam giới dần dần chuyển thành nữ bồ tát quen thuộc với phật tử và cả lương dân.
Minh Sa nổi tiếng thế giới, nhưng không nhiều lắm khách Việt. Phần xa xôi cách trở tàu xe do nằm tít ở miền tây bắc, khí hậu sa mạc lạnh khá khắc nghiệt ngày nắng nóng đêm giá buốt. Phần thì chủ yếu các giá trị xưa cổ không siêu thị hoành tráng, mà còn không cho chụp hình, như ở Mạc Cao… thì về lấy gì khoe, kể. Nhưng khách Âu Mỹ nhiều, vì ngoài danh lam thắng cảnh, con người, cuộc sống ở đây… là các khám phá thú vị khác. Tỷ như ẩm thực, dù giữa lòng sa mạc nhưng nhiều rau cỏ, ít dầu mỡ như ở các vùng khác. Người dân đôn hậu và thân thiện, ít to tiếng ồn ã như nhiều chỗ khác ở bển.
Làng Nguyệt Nha xuân đào rực rỡ trên miền cát
Nhiều thông tin, huyền thoại phố phường về cái tên, lẫn đồi cát hát Minh Sa (Minhsha Shan) và hồ nước hình trăng lưỡi liềm nằm giữa sa mạc nhưng vẫn không cạn nước từ ngàn xưa tới giờ. Cũng khá hay khi giữa mênh mông nhấp nhô cát vàng rực loáng thoáng một lưỡi liềm nhỏ xanh ngắt. Nhấn nhá thêm chùa cổ, giả cổ soi bóng. Nhưng trên mênh mang thông tin của web lẫn sách hướng dẫn ít thấy nói đến ngôi làng nhỏ Nguyệt Nha (Yueya village) bên hông, ven ven theo triền cát.
Tôi đến Đôn Hoàng giữa tháng 4.Trên phố cây cối chỉ trơ cành khô, mấy hàng bạch dương trụi lủi lá. Nên vừa rẽ vô làng Nguyệt Nha là mừng húm khi thấy lác đác, rồi con đường chen kín hoa đào nở rộ suốt dọc hai bên. Chủ yếu là hồng, dù có chấm phá vài cội đào trắng thanh khiết. Nói nào ngay, đào không tươi đỏ như tôi từng thấy vài nơi khác, nhưng ở sa mạc, mọc nơi đất ít cát nhiều mà cứ đằm thắm, miên man sắc hồng này là còn gì bằng. Hơn nữa, ba cây chụm lại nên hòn núi cao, sắc không đậm nhưng hoa nhiều, nở dày, nên cứ hực hỡ tươi sắc. Thêm vào đó, phông nền gần là những đồi cát nhấp nhô lượn sóng vàng hượm sắc, bối cảnh xa là bầu trời sa mạc xanh cao trong veo… tổng hoà lại đẹp lạ lùng.
Nấn ná trên đồi lang thang một mình nghe cát hát, chiều muộn mới tụt xuống làng. Lại được tặng thêm các góc hình lạ khi các cô chú lạc đà sau ngày cần mẫn cõng khách lên đồi cát lún giúp chủ kiếm tiền giờ từng đàn về nhà. Theo sau các ông bà chú, kẻ xe đạp, người xe máy, hay lững thững đi bộ… từng đàn nhanh chậm đi giữa những vườn đào giao cành nhau dưới hoàng hôn sa mạc đã chuyển màu huyền hoặc. Làm sao có thể quên được Nguyệt Nha với sắc xuân đào rực rỡ sa mạc những ngày lang thang tự tại đó?
bài, ảnh Thái Hoãn (theo TGTT)
Ý kiến của bạn về bài viết
Không có chức năng bình luận cho bài viết này