14:52 - 15/03/2017
Nghề nếm nước lã ít người theo
“Lợi ích cốt lõi của công việc này là tôi lúc nào người cũng cực kỳ đủ nước,” chuyên gia nếm nước John Zhu nói với CNN.
Nghề này trong tiếng Anh vẫn giữ nguyên từ tiếng Pháp, nguyên trước đây dùng thông dụng cho nghề nếm rượu, nhất là rượu vang: sommelier.
Đứng trên tầng thứ 87 của khách sạn Park Hyatt Shanghai, Zhu lần lượt lướt qua các loại nước bằng chiếc ly thủy tinh của mình, hít một hơi và uống một ngụm dài. “Vị rất mạnh,” Zhu nói với phóng viên CNN. “Ông có thấy những cái bong bóng to cỡ nào?” Zhu không phải đang nếm sâm banh, càng không phải thứ vang trắng Prosecco của Ý. Ông đang thử nước có ga tự nhiên nhập cảng từ Slovenia, một xứ ở Trung Âu nổi tiếng về núi non và hồ.
Người làm sommelier nước ở Trung Quốc chỉ đếm trên đầu ngón tay, trong đó Zhu là một. Hiện nay ông đang dùng kỹ năng của mình để phục vụ các khách sạn và nhà hàng khắp châu Á. Là người tiên phong trong ngành ngách này, Zhu cho biết ông thường nhận được cái kết cục tiếp nhận đầy hoài nghi. “Người ta thường hỏi tôi, có phải tất cả các thứ nước đều y như nhau?”
Nếm để thử sự khác biệt
Mặc dầu nước có vẻ như là một thức uống khó tả, Zhu cho biết các khoáng chất khác nhau tạo cho mỗi thứ nước có một đặc tính độc đáo khác nhau. “Nước cũng y như rượu vang, chính các nguồn nước và khoáng chất xác định hương vị”, ông nói.
“Gặp loại nước giàu calcium, vị của nó ngọt và hơi có mùi phấn. Gặp loại nước giàu magnesium, vị của nó nghiêng về kim loại. Nước giàu natri sẽ có vị mằn mặn.”
Chẳng hạn, ROI –loại nước Zhu đang nếm mẫu – là một nhãn hàng Slovenia được cho là có chứa tỷ lệ magnesium cao nhất so với bất kỳ loại nước nào trên thế giới, nên nó đương nhiên là có vị kim loại rất nồng. Để chứng minh tay nghề của mình, Zhu pha năm nhãn hàng trà khác nhau bằng nước từ nhiều nguồn khác nhau. Đúng như ông nói, các loại trà khác biệt rất đáng kể.
Những vấn đề song đôi
Hy vọng đào tạo những người muốn trở thành sommelier nước, Zhu sáng lập Học viện Purelogica hồi năm ngoái, và hiện nay đang có 70 sinh viên tập luyện cùng với ông. Phần lớn họ là nhân viên tuyến đầu của khách sạn – thường làm ở nhà hàng hoặc quầy bar phục vụ – vốn trước đó họ mù tịt về nước. “Điều chủ yếu (đối với nhân viên phục vụ) là phải biết vị của nước có thể can thiệp vào vị của rượu vang,” Zhu nói. “Nếu bạn chọn một chai vang đỏ rất ngon và dịu (vang lưu niên độ chát và acid đã giảm – thường gọi là smooth wine), nhưng lại chọn đi chung với loại nước có ga carbon dioxide nồng độ cao, điều đó có thể là một thảm họa”, Zhu nói. “Vị của nước sẽ rất mạnh và có thể dễ dàng làm tê vòm họng”, Zhu nói thêm.
Gốc người Malaysia, Ray Sim là một trong những học trò của Zhu. Chín tháng vừa qua, Sim từng làm việc ở khách sạn St. Regis Tianjin, Trung Quốc, với tư cách là giám đốc ẩm thực, giám sát các trải nghiệm ăn uống của khách sạn.
“Tôi gặp John cách đây vài tháng và ông đã chia sẻ rất nhiều kiến thức về nước với tôi, khiến giờ đây tôi tham gia vào khóa học,” Sim nói. “Tôi đã chia sẻ những gì tôi học hỏi với khách hàng quen của chúng tôi ở khách sạn, giải thích sự khác biệt giữa nước cứng và mềm, sủi tăm và tĩnh tại”, Sim nói thêm. “Họ đã rất ngạc nhiên về khái niệm vị nước, nhưng tỏ ra quan tâm để học hỏi nhiều hơn”.
Trôi theo dòng chảy
Giá nước cao cấp có thể tạo ra cú sốc đối với những “ma mới” trong ngành. Một chai Lofoten Water của Na Uy, lấy nguồn nước từ quần đảo Lofoten Islands ở Arctic Circle – là vòng vĩ độ cực bắc trong số năm vòng vĩ tuyến trên bản đồ Trái đất, có thể lên đến 80USD. Nhãn hiệu nước này đã đoạt giải Nước tinh khiết nhất năm 2016.
Zhu giải thích rằng một loại nước giá đắt đỏ không có nghĩa là nó ngon hơn. Giá nước thường phụ thuộc vào nguồn gốc – và nhất là điểm lấy nước bị cô lập khỏi bất kỳ hoạt động nào của con người. “Người dùng sẽ nói họ trả tiền quá nhiều cho các thiết kế chai lạ mắt”, Zhu nói. “Nhưng điều đó không đúng”.
Nếu không có cơ sở hạ tầng gần nguồn, các công ty phải đầu tư nhiều tiền về đường sá, điện đuốc, ống dẫn, quản lý rác và nhà máy. Rồi còn chi phí vận chuyển và sản xuất tốn kém. “Vì khối lượng sản xuất là quá nhỏ, (các nhà sản xuất nước) không thể đạt được quy mô kinh tế trong sản xuất”. ông giải thích.
“Do đó, giá cả sẽ mắc hơn nước bán trên thị trường đại chúng”. Khi được yêu cầu chia sẻ sở thích cá nhân – nếu giá không phải là một nhân tố – Zhu chỉ lấp lửng. “Nước tôi thích nhất, thời gian luôn thay đổi”.
Khởi Thức
Theo TGTT
Ý kiến của bạn về bài viết
Không có chức năng bình luận cho bài viết này