Nguyễn Hàng Tình: Sực nhớ mình là loài người
Tin mới
16:09
Chuyện mẫu chai ‘không thể sao chép’ của Coca-Cola
15:51
Quỹ Công nghệ của VinaCapital rót 1 triệu USD vào startup nông nghiệp Việt
15:47
Kinh tế toàn cầu tốt hơn dự đoán
15:27
Tăng khung giá bán lẻ điện bình quân
12:25
Góc nhìn chưa hoàn chỉnh của cơ quan quản lý về trái phiếu doanh nghiệp
12:20
Tránh những ‘cú phanh gấp’
12:15
Vietnam Airlines muốn bán công ty nhiên liệu hàng không Skypec
09:08
Khó dự báo nguồn cung dầu trong năm 2023
09:05
Tháo gỡ phải triệt để
09:01
Áp lực giải ngân 700.000 tỷ đồng vốn đầu tư công
08:48
Năm 2023, doanh nghiệp vẫn gặp thách thức lớn về vốn
12:07
Giải cứu bất động sản: vẫn là ‘câu chuyện dòng tiền’
11:52
Moody’s: Châu Á – Thái Bình Dương đã qua đỉnh lạm phát
11:48
Xuất khẩu dược liệu sang thị trường Trung Quốc phải đăng ký
20:54
Chuyến hàng khai xuân của văn phòng phẩm Thuận Nam
12:00
Thị trường khởi sắc nhưng nguy cơ vẫn còn
11:54
Vietjet kiến nghị cho phụ thu xăng dầu, bỏ giá trần để ‘tăng nội lực’
11:50
Thu hồi giấy phép của 6 thương nhân phân phối xăng dầu
10:00
TP.HCM không có bất động sản ‘tồn kho’
09:56
Thời của dầu ăn đã qua sử dụng
Bản tin thị trường
12:18
Vàng SJC tăng giá chiều bán, giảm chiều mua
11:57
Vàng nhẫn 24K rớt gần cả triệu đồng một lượng
12:07
Mỹ điều tra chống bán phá giá máy xịt rửa áp lực cao của Việt Nam
11:37
Giá vàng rơi thẳng đứng trước sức ép của đồng USD
07:22
USD tự do duy trì mức thấp hơn các ngân hàng trong nhiều ngày liền
11:59
Giá bán vàng SJC giảm mạnh sau ngày Vía Thần tài
10:23
Ngày Vía Thần tài, chênh lệch giá mua-bán vàng miếng SJC lên mức 1,4 triệu đồng
10:54
Vàng SJC giảm mạnh sát ngày Vía Thần tài
10:00
Giá vàng nóng lên khi dự báo kinh tế thế giới ảm đạm
11:19
Ấn Độ xem xét dỡ bỏ hạn chế xuất khẩu gạo
15:58
Vàng SJC mất ngưỡng 67 triệu đồng/lượng
16:43
Ngược chiều thế giới, giá vàng trong nước giảm
11:24
Giá khô đậu nành chịu áp lực bán trên vùng đỉnh
09:51
Giá vàng lao dốc khi kinh tế Mỹ tốt lên
10:53
Giá bán USD ngân hàng quay lại mốc 23.800 đồng
10:03
Vàng SJC tăng trở lại
09:59
Vàng SJC nới khoảng cách với thế giới lên hơn 16 triệu đồng/lượng
16:08
Vàng trong nước đảo chiều giảm tới 200.000 đồng một lượng
09:39
Vàng SJC giảm giá còn 67,15 triệu đồng/lượng
09:42
Vàng thế giới lao dốc, vàng SJC lại tăng
  • Trong nước
    • Xã hội
    • Môi trường
  • Thế giới
    • Tin tức
    • Thương mại
    • Công nghệ
  • Kinh doanh
    • Cà phê sáng
    • Doanh nghiệp
    • Tài chính
    • Thông tin doanh nghiệp
  • Thị trường
    • Tiếp thị
    • Tiêu dùng
    • Ứng viên HVNCLC
  • Nông nghiệp
    • Mekong Connect
    • Chuẩn hội nhập
    • Xuất nhập khẩu
  • Phát triển bền vững
    • Mekong Connect
  • Lối sống
    • Sức khỏe – Y tế
    • Văn hóa – Giáo dục
    • Ẩm thực – Du lịch
    • An toàn thực phẩm
  • Video
Trang chủ Phát triển bền vữngBáo Xuân
2023/02/06 - 11:25:30 PM

10:17 - 09/02/2021

Nguyễn Hàng Tình: Sực nhớ mình là loài người

Phật, Chúa dạy “biết đủ là đủ”, để có an yên. Nhưng con người có chịu thế đâu. Chính mình kéo mình đi, và bầy đàn mình cũng kéo mình đi. Giống loài đắm say trong mông muội.

Phật, Chúa dạy “biết đủ là đủ”, để có an yên. Ảnh: V.N.D.

Đời hối hả người ta quên rất vội

Chợt rùng mình những cảm giác không tên

Mỗi ngày đi qua, thương con người hơn.

Thương cho cái giống loài Thượng đẳng. Thượng đẳng là đứng trên muôn loài. Con người tự cho mình thế. Khôn hơn các loài thì có, vì thống trị được các loài khác. Nhưng có hạnh phúc không, trong phẩm chất sinh vật dưới vòm trời này, là chuyện khác xa.

Tư cách mọi động vật đều như nhau, trong cuộc chơi có tổng “bằng không” này trước vũ trụ là Xuất hiện (sinh ra) – Trưởng thành – Chết đi. Loài nào cũng phải kiếm ăn (trừ vật nuôi), mới tồn tại được, nhưng con người kiếm ăn xem ra khắc nghiệt nhất. Nhìn vào thế giới con người tưởng cộng đồng loài này giao hòa, phẳng lặng, nhưng thực ra mọi thứ khốc liệt diễn ra âm ỉ, sóng ngầm, ở mọi ngóc ngách, mọi “mặt trận sống”. Ở cõi người, sự đấu tranh sinh tồn là khủng khiếp nhất. Nó khiếp bởi bộ óc thượng đẳng khiến con người đầy cơ cầu và ham muốn, tinh quái và xảo quyệt. Nó khổ bởi cái tham cầu vô tận không như các loài là chỉ cần có cái để bỏ vào bụng chỉ khi cơn đói đến. Hành trình sống là hành trình kiếm ăn, loài động vật nào cũng vậy.

“Cái ăn” là nỗi ám ảnh. Bỗng một ngày, “việc làm” là thứ gì đó ám ảnh nhất. Nó đè lên thân phận con người từ buổi thiếu thời đến khi hưu trí, mà hưu trí là chuẩn bị cho cuộc tàn – rời xa cõi người. Con người “đẻ” ra nào là thành đạt, thành tựu, danh vọng, hiển vinh, tự hào, đẳng cấp, tiện nghi, và nhất là “của cải” để dự trữ, lo hồi môn, hậu sự… Một loài luôn sống trong ngập ngụa lo âu, sợ hãi, vinh – hèn, mặc cảm; hơn thua, chèn ép, tranh chấp, cướp đoạt, bóc lột… Đến cái mũi không cao, mông không to, ngực không đầy, cũng kéo nhau đi nhờ máy móc nâng nó lên. Bầy đàn của mình đẩy mình vào ảo giác mặc cảm đó, chứ không phải các loài khác khiến. Và, có cái gì mà ghê vậy, khi giữa đám đông mình ăn mặc đẹp hơn là thấy “hơn” người; bước xuống chiếc xe sang là thấy “trên” người; có chút danh tiếng hơn là thấy “oai” người. Niềm “tự hào” lồng trong sự mặc cảm của giống loài, nó là một, không có ranh giới. Người thấu triệt tư cách sinh vật của con người và sự thật về cõi sống là phù du, vô thường, vô ngã thì không còn tự hào hay mặc cảm. Vì nó không có thật. Nhưng con người không chấp nhận sự thật đó, mà ghiền nghiện sự hơn thua, chinh phục. Cả giống loài lao vào ảo giác đó. Tội nghiệp một giống loài, sống bằng cơ chế ảo giác mà chính tính khắc nghiệt ích kỷ của giống loài mình ép mình đua theo, rơi triền miên trong đó.

Thế là trước hết làm khổ bản thân một sinh vật.

Càng sống xa rời những nền tảng tử tế trước thiên nhiên là càng xa rời Nhân tính. Cõi người như một cái đầm lầy xã hội thế tục. Sống trong rừng hoang bạn hiểu được quy luật của tự nhiên (và những cái bất trắc, hiểm nguy để né tránh), còn sống với thế giới con người bạn biết đường nào né tránh không?! Rất khó phải không nào, nói thẳng hơn là vô phương. Vì vậy mà loài người ác với thiên nhiên, triệt diệt cho hết. Bởi khi đã chế ngự được các loài, không còn loài “đối thủ”, không còn loài cạnh tranh không gian sống, thì tập trung vào tàn sát nhau, muôn trùng kiểu ác với nhau mà các loài khác không nghĩ ra và hành xử như thế. Các loài khác không có sản xuất tên lửa liên lục địa để dọa loài mình. Các loài khác không nhìn nhận việc phát hiện ra máy bay tàng hình hay những thứ vũ khí giết người hàng loạt là “văn minh”, cũng như những thiết bị máy móc đục khoét sâu được vào lòng núi, sa mạc, đại dương. Các loài khác không cần lập trạm thu phí để thu tiền loài mình di chuyển trên không gian sống. Các loài khác không cần danh hiệu nghệ sĩ, học hàm, học vị, và không có cảnh bán mua… Các loài khác không có hối lộ hay tham nhũng. Người thân thì giành nhau từng thước đất, phòng ngủ cũng bất khả xâm phạm. Còn quốc gia với nhau thì lăm le mở rộng lãnh thổ; sắm hàng không mẫu hạm, đóng tàu ngầm để nuốt biển của nhau, dù biển là đại dương không gian sống muôn loài và vũ trụ tạo ra. Kỳ lạ, nghĩ ra siêu vi để làm hại nhau chết và cùng sống trong sợ hãi, sau đó bào chế ra được thuốc để trị được siêu vi đó thì cùng cho là “tiến bộ”, đẳng cấp. “Giẫm lên nhau mà sống”, là câu loài người nhận thức về nhau. Loài người khổ thế đó, cứ phải vừa sống như một loài thú vừa muốn sống như loài thượng đẳng.

Từ đó trong tâm hồn mỗi người là một nỗi khổ khổng lồ bởi cuộc đấu chính mình giữa hoang dã và văn minh, giữa mộc mạc và “(sống) diễn xuất”, chân lành và tinh quái, giữa Thiện và Ác.

Sự thuần phác ngày càng hiếm hoi. “Nhân bản” – sự hiền lành của con người vốn là gốc của loài này – mỗi ngày càng xa gốc đó hơn, xa đến mức ở quốc gia nào, thành phố, xóm làng nào người ta cũng đi kêu gọi nhau “nhân bản”, trở về với thiện lành, thiên lương.

Đơn giản như điều này, rằng khi sống với nhau không được Nói Dối, loài người đã làm xong chưa. Loài người biết Nói Dối từ khi bắt đầu biết đứng lên, đi bằng hai chân, và mỗi ngày càng nghiêm trọng hơn khi các thị thành ra đời. Dối gian cũng là thủ pháp của tồn tại.

Nhiều khi con người hiện đại này đã cứ như gỗ đá.

Và thế là các tôn giáo luôn có “đất” để tồn tại. Các tôn giáo ra đời để “phanh thắng” con người lại, và chỉ cho cách để sống không mê lầm, lạc đường, né thoát được khổ đau, tránh cái ác, không gây đau thương cho nhau, và sống ý nghĩa. Các tôn giáo ra đời nhiều ngàn năm rồi mà vẫn chưa xong tác vụ, đóng gói “cất” đi – nghĩa là hiện trạng đặc thù của giống loài này vẫn nguyên vẹn. “Trần gian điên dại”, đúng như một văn sĩ và cũng là nhà tư tưởng người nước Đức từng nói thế vào giữa thế kỷ trước.

Phật, Chúa dạy “biết đủ là đủ”, để có an yên. Nhưng con người có chịu thế đâu. Chính mình kéo mình đi, và bầy đàn mình cũng kéo mình đi. Giống loài đắm say trong mông muội.

*

Để tồn tại bình thường, như mọi loài khác, con người đã khổ rồi. Sự hào phóng của tự nhiên, tài nguyên, đến thế kỷ này đã cạn, con người lao vào kiếm cái ăn bằng “đi học”, kiếm việc làm (thợ thuyền), chuyển đổi giống cây trồng và tìm thị trường (nông dân), đánh bắt xa bờ (ngư dân), lập hãng xưởng (doanh nghiệp), mở cửa tiệm (bán buôn)… Cố công, lao lực, lao trí, bon chen, tranh giành. Vật vã sinh tồn. Có loài nào chìm nổi đến thế đâu. Sự tồn tại, và Lợi, Danh bủa vây lấy giống loài này. Đời sống bỗng một ngày chuyển sang trọng vật chất hơn những giá trị tối quan trọng của giống loài thượng đẳng chỉ coi trọng tinh thần và tâm hồn. “Ngôi” chính bây giờ là vật chất chứ không phải Nhân cách. Được xem là thượng đẳng nhưng sự tiến hóa không có gì lấp lánh hơn tổ tiên, tiền nhân, ông cha cả. “Thực dụng” là đặc điểm của chúng ta ở thời kỳ này. Con người sục sôi trước vật chất. Khát khao nổi tiếng làm cháy đỏ tim người. Khát khao giàu sang làm từng phận người thành con thiêu thân của xã hội loài mình. Nhân tính, tình cảm, lòng từ ái, chân lương, tính vô ngã bị dạt sang bên. Từ đâu, giống loài này đo lường sự thành công ở một con người là họ làm được gì, có  được gì, chứ không phải “đã sống như thế nào”.

Chưa bao giờ giống loài này nổi trôi như bây giờ.

*

Những người thành đạt, giàu có thì đứng trên được đôi ba thế nhân, nhưng với chính thân phận mình trong tư cách một loài (là sinh ra để Sống và để Chết) thì không hiểu rốt cuộc cái bên trong mình cần ra là cái gì. Loài người, loài duy nhất biết mình có ngày phải “chết đi”, nhưng không sống như mình biết. Biết lúc rời đi mình chỉ trong một hũ tro, hoặc một nấm mộ cách xa cộng đồng lúc còn sống, nhưng vẫn cố tạo ra cho thật nhiều của cải. Chẳng có loài nào xung đột và vô minh hơn loài người đâu.

Cái bên trong là ý thức về sự tồn tại ngắn ngủi của kiếp người, là sự không cần tự hào, nể trọng, kiêu hãnh, hơn thua. Là sự coi nhẹ tất cả. Phải làm (để tồn tại và thành công), nhưng không phải để “chiến thắng” ai, đứng trên ai. Là sự thanh lành trong tinh thần sống, là sự êm ả trong tâm hồn.

*

Một giống loài không chịu nỗi cô đơn, là Homo Sapiens.

Có khi nào bạn nằm bệnh viện nhiều ngày chưa? Lúc đó chắc bạn đã nhớ cái bạn thấy cần thực sự là gì rồi mà. Bạn yêu cuộc sống này, cùng con người trong đó chứ không phải “Của cải”, đúng không? Bản chất cơ bản của con người là công bằng, sẻ chia, và tình thương giống nòi. Bớt thu gom. Bớt tích lũy. Bớt hồi môn. Bớt thừa kế. Bớt kiêu hãnh về của cải đi, con người ơi. Và bớt gian manh, hung hăng lại. Hãy mang thứ gọi là “Của cái” đó đi chia sẻ cho đồng loại đang thiếu ăn và đang lâm nguy ở bệnh viện, ở đồng xa, núi thẳm, vỉa hè phố phường đi. Bạn sẽ có an lành cùng ý vị lẫn sức mạnh bên trong đó. Đó mới là cái đọng lại sau rốt. Dù bạn là tỷ phú đô la bạn cũng  không có cơ hội sống hai lần trên dương gian này để làm điều “vi tế vĩ đại” đó đâu.

Nguyễn Hàng Tình (theo TGHN)

Có thể bạn quan tâm

Con đường từ Đồng Tháp

Mekong Connect – Connect cho Mekong!

Ra đi và tâm thức trở về

Thế giới tiêu dùng trong vũ trụ số ở Trung Quốc

Mong manh & thua cuộc

Ý kiến của bạn về bài viết

Không có chức năng bình luận cho bài viết này

Tags:nguyễn hàng tìnhsực nhớ mình là loài người

Tin khác

Tha phương bún gỏi dà Sóc Trăng

Tha phương bún gỏi dà Sóc Trăng

Bobun Paris

Bobun Paris

Chuông vọng xứ người – bò bún

Chuông vọng xứ người – bò bún

Mừng tuổi bún ốc nguội

Phù phiếm giấm nuốc?

Khi gạo dài cọng lê thê món

Thăm lò nước mắm ở Ý

Hẹn với sông Gâm núi Thúy

Báo Xuân
Tha phương bún gỏi dà Sóc Trăng

Tha phương bún gỏi dà Sóc Trăng

Bobun Paris

Bobun Paris

Chuông vọng xứ người – bò bún

Chuông vọng xứ người – bò bún

Bún bì thịt khìa ngon mộc

Bún bì thịt khìa ngon mộc

Mekong Connect
Đặc sản ĐBSCL vào vụ tết

Đặc sản ĐBSCL vào vụ tết

Những người làm nên thủ phủ cá tra đất sen hồng

Những người làm nên thủ phủ cá tra đất sen hồng

ĐBSCL: Doanh nghiệp muốn được hỗ trợ vốn để thu mua nông – thủy sản của nông dân

ĐBSCL: Doanh nghiệp muốn được hỗ trợ vốn để thu mua nông – thủy sản của nông dân

Gỡ bí cho khởi nghiệp ĐBSCL

Gỡ bí cho khởi nghiệp ĐBSCL

THÔNG TIN DOANH NGHIỆP
  • Trong nước
    • Xã hội
    • Môi trường
  • Thế giới
    • Tin tức
    • Thương mại
    • Công nghệ
  • Kinh doanh
    • Cà phê sáng
    • Doanh nghiệp
    • Tài chính
    • Thông tin doanh nghiệp
  • Thị trường
    • Tiếp thị
    • Tiêu dùng
    • Ứng viên HVNCLC
  • Nông nghiệp
    • Mekong Connect
    • Chuẩn hội nhập
    • Xuất nhập khẩu
  • Phát triển bền vững
    • Mekong Connect
  • Lối sống
    • Sức khỏe – Y tế
    • Văn hóa – Giáo dục
    • Ẩm thực – Du lịch
    • An toàn thực phẩm
  • Video
THEGIOIHOINHAP.VN
Giấy phép thiết lập Trang thông tin điện tử tổng hợp trên mạng số 38/GP-STTTT do Sở Thông tin và Truyền thông TP.HCM cấp ngày 20.10.2020.
Cơ quan chủ quản: Trung tâm Nghiên cứu Kinh doanh và Hỗ trợ doanh nghiệp – BSA.
ĐC: 60/2 Lý Chính Thắng, phường 8, quận 3, TP.HCM.
Tel: 028-38466136 — Fax: 028-38466180. Hotline: 0903 647 911.
Email:thegioihoinhap@bsa.org.vn.

Chịu trách nhiệm nội dung: Lê Anh Đủ
Copyright 2015 - BSA