15:36 - 26/01/2016
Khi công nghệ là thước đo giá trị gia tăng cho nông sản
Với chủ đề “3C-lời giải cho nông nghiệp thời hội nhập”, chiều 26/1, Câu lạc bộ Phóng viên Kinh tế đã có buổi gặp gỡ các doanh nghiệp hàng đầu ứng dụng công nghệ trong chế biến nông sản.
Đây là những doanh nghiệp sẽ tham gia “NGÀY HỘI NÔNG ĐẶC SẢN VÀ HOA KIỂNG XUÂN BÍNH THÂN 2016”, từ 31/1 đến 3/2, tại Bảo tàng Phụ nữ Nam Bộ, số 202 đường Võ Thị Sáu, phường 7, quận 3, TPHCM do Hội Doanh nghiệp Hàng Việt Nam chất lượng cao và Trung tâm Nghiên cứu kinh doanh & Hỗ trợ doanh nghiệp BSA tổ chức.
3C ở đây là Chất lượng – Công nghệ – Chuỗi giá trị. Tức là xác lập các chuỗi liên kết hướng đến tham gia chuỗi toàn cầu. Đổi mới công nghệ, thay đổi từ sản xuất theo sổ lượng sang chất lượng, thỏa mãn yêu cầu mới của thị trường.
Mang câu chuyện từ kinh nghiệm ứng dụng công nghệ làm “tái sinh” sản phẩm phụ từ hạt lúa, hạt gạo, ông Phạm Minh Thiện, đại diện Công ty Cỏ May chia sẻ: Cỏ May là công ty làm thức ăn chăn nuôi, làm gạo. Trong quá trình xay xát, chế biến gạo xuất khẩu, ngoài hạt gạo, công ty còn thu sản phẩm phụ là cám, đây là nguyên liệu thức ăn chăn nuôi.
Tuy nhiên, thay vì lấy cám gạo làm thức ăn chăn nuôi, thu về giá trị thấp, Cỏ May đã mày mò nghiên cứu, ứng dụng công nghệ khoa học trích li cám gạo ra tinh dầu cám, giá trị sử dụng cao hơn các loại dầu khác.
Hiện nay, theo ông Thiện, thị trường Nhật rất cần loại dầu này làm mỹ phẩm, dược phẩm. Sau thời gian làm ra sản phẩm dầu cám, Cỏ May nhận thấy giá trị 1 tấn cám khi trích li dầu sẽ có giá trị cao hơn gấp 4 lần nguyên liệu cám.
Trấu cũng là một loại phụ phẩm từ hạt lúa, được Cỏ May dùng công nghệ ép viên dùng làm củi đốt xuất khẩu. Ngoài ra còn có rơm, một loại phụ phẩm phổ biến và lâu nay nông dân thường đốt tại đồng rất lãng phí.
Với Cỏ May, rơm là nguyên liệu sử dụng trong việc làm nấm. “Các loại nguyên liệu này, nếu biết cách ứng dụng khoa học vào có cái lời vài chục, có cái lời vài trăm phần trăm. Chi phí công nghệ có cái cũng không quá cao”, ông Thiện nói.
Nông nghiệp là kinh tế cốt lõi của Việt Nam. Cơ hội hội nhập chỉ đến được khi gánh nặng trên lưng người nông dân, trên những nông sản chính của đất nước như hạt gạo, con cá, trái xoài… được trút bỏ bằng thâm nhập chuỗi giá trị toàn cầu, bằng công nghệ mới, bằng giá trị gia tăng đúng mức.
Với trái thanh long Bình Thuận, lâu nay thị trường chỉ biết đến sản phẩm trái tươi, và có đến 60-70% xuất khẩu sang Trung Quốc giá trị thấp. Ông Đỗ Văn Dũng, một doanh nghiệp đi tiên phong nhập máy từ nước ngoài về làm thanh long sấy dẻo nhớ lại: cây thanh long phát triển ở Bình Thuận từ 1992, sau 20 năm, ngành trồng thanh long ở mãnh đất cát cháy quanh năm này mỗi ngày 1 tồi tệ, đi xuống do dân trồng nhiều, cung vượt quá cầu.
Trong khi việc xuất khẩu thanh long đi Mỹ, châu Âu không được nhiều nên nông dân trồng thanh long vẫn thấp thỏm với nổi lo mất mùa, mất giá. Từ suy nghĩ đó, cuối năm 2014, ông Dũng quyết định thế chấp hết nhà để có tiền nhập máy sấy từ nước ngoài về làm sản phẩm thanh long sấy dẻo.
Hiện nay, doanh nghiệp của ông Dũng mỗi ngày làm ra 200 kg thanh long sấy khô, tương đương khoảng 3 tấn nguyên liệu, tuy chưa “cứu” được đầu ra cho trái thanh long nhưng bước đầu đã ra sản phẩm và ông hi vọng thị trường sẽ chấp nhận.
Còn có thêm nhiều câu chuyện xung doanh trái xoài, quả mít, trái chôm chôm được doanh nghiệp ứng dụng khoa học công nghệ vào chế biến ra sản phẩm, theo ông Nguyễn Lâm Viên, tổng giám đốc công ty Vinamit, sẽ có lợi thế cạnh tranh hơn.
Ông Viên cho rằng, nông nghiệp Việt Nam phải đi theo sản xuất chuỗi, ứng dụng công nghệ, tạo ra chất lượng và cần phải hướng đến sản xuất hữu cơ-Oganic. Thị trường cho sản phẩm Oganic còn rộng, nếu chúng ta biết cách làm, đi theo ngách này thì cơ hội vẫn còn nhiều để chiến thắng…
Minh Khoa
Thế Giới Tiếp Thị
Ý kiến của bạn về bài viết
Không có chức năng bình luận cho bài viết này