
00:41 - 14/09/2025
Khởi nghiệp Xanh 2025: ‘Khóa học lớn’ về chiến lược kinh doanh và tiếp thị thực chiến
Vòng Bán kết 1 Bảng B Cuộc thi Khởi nghiệp Xanh 2025 chiều 13/9 và sáng 14/9 trở thành một khóa học lớn về chiến lược kinh doanh và tiếp thị thực chiến khi từng dự án một được các giám khảo đầy kinh nghiệm và nhiệt huyết mang ra mổ xẻ, phân tích.
Buổi chiều 13/9 và sáng 14/9, Vòng Bán kết 1 Cuộc thi Khởi nghiệp Xanh 2025 tiếp tục với 15 dự án cuối ở Bảng B – bản đấu dành cho các cá nhân, nhóm, hợp tác xã, doanh nghiệp đã hoạt động trên 1 năm, có sản phẩm/dịch vụ đã thương mại hóa, và thời gian kinh doanh không quá 5 năm.
Mở đầu phần thi buổi chiều là dự án “Cà Mèn – Mang ẩm thực Việt đi muôn phương” của nhóm Văn Bích Nhơn, Phạm Thanh Trúc, Nguyễn Khã Vy (TP.HCM).
Xuất phát từ một quán ăn chuyên đồ Quảng Trị “Cà Mèn Quán” năm 2015 với ước mơ nhỏ bé “mang Quảng Trị vào phố”, đến năm 2022, nhóm khởi nghiệp đã có sản phẩm đóng gói đầu tiên “Bánh canh cá lóc” với ước mơ lớn: “Mang ẩm thực Việt đi muôn phương”. Đến năm 2023 sản phẩm của Cà Mèn đã được xuất khẩu đi Mỹ, Úc, Canada. Năm 2024, Cà Mèn tham gia 2024 tham gia Shark Tank, xuất khẩu sang Anh và thâm nhập vào thị trường nội địa với các siêu thị lớn ở Việt Nam. “Cà Mèn đã xuất khẩu sang được hơn 10 nước với 1 triệu sản phẩm bán ra. Dự kiến tháng 11 năm nay, Cà Mèn sẽ vào hai chuỗi siêu thị lớn là Central Retail và Mega Market. Năm 2023, doanh thu của Cà Mèn là 12,2 tỷ đồng. Năm 2024 là 15 tỷ đồng. Doanh thu dự kiến năm nay là 20 tỷ đồng”- Văn Bích Nhơn, đại diện nhóm Văn Bích Nhơn cho biết.
Giám khảo Huỳnh Phước Nghĩa – Giám đốc Trung tâm Kinh tế, Luật và Quản lý (CTELG), Đại Học UEH, Phó chủ tịch Hội Marketing Việt Nam ấn tượng với bước phát triển mạnh mẽ của Cà Mèn nhưng ông lại tỏ ra nghi ngờ về khả năng thâm nhập lại thị trường nội địa của Cà Mèn. Bởi vì, những sản phẩm kiểu của Cà Mèn sẽ rất tốn rất nhiều chi phí để “giáo dục” người dùng. Muốn tăng doanh thu, mở rộng lại nội địa sẽ gặp thách thức cực lớn cả về vốn và công nghệ.

Giám khảo Huỳnh Phước Nghĩa – Giám đốc Trung tâm Kinh tế, Luật và Quản lý (CTELG), Đại Học UEH, Phó chủ tịch Hội Marketing Việt Nam.
Mang đến một màu sắc mới, dự án “Du lịch Long Khánh – Long Khánh Tourist” của Hoàng Trọng Tiến, Trần Quốc Phong, Nguyễn Khánh Vân (Đồng Nai), muốn thay đổi suy nghĩ của người Sài Gòn về vùng đất Long Khánh. Hoàng Trọng Tiến cho biết Long Khánh từng là vùng đất được lựa chọn làm nơi nghỉ dưỡng cuối tuần của các chủ đồn của Pháp thay vì lên Đà Lạt hay xuống Vũng Tàu. Hiện Long Khánh vẫn còn nhiều tòa biệt thự cổ của người Pháp. Nhóm dự án với mô hình Farmstay muốn khôi phục “truyền thống” này.
Giám khảo Trần Nguyễn An Ninh – Cựu Giám đốc Marketing Oreo Đông Nam Á Mondelez, đánh giá cao tham vọng của nhóm nhưng lại đặt câu hỏi về sự khác biệt của Long Khánh Tourist so với các tour du lịch ăn trái cây ở miền Tây.
Từ TP.HCM, Phạm Đông Huy mang đến dự án “Sa kê Toàn Cầu – Sa kê Việt” với mô hình chuỗi canh tác nông lâm kết hợp theo hướng rừng thực phẩm 7 tầng. Dự án đã xây dựng vùng nguyên liệu và nhà máy chế biến, cung cấp các sản phẩm đa dạng từ sa kê như sa kê tươi, sơ chế, bột, bánh phở và snack. “Sa Kê Toàn Cầu đã ký kết đối tác chiến lược với các công ty từ Mỹ, Hàn Quốc và Nhật Bản để mở rộng thị trường. Dự án không chỉ hướng đến lợi nhuận mà còn tập trung vào phát triển bền vững, bảo vệ môi trường và tạo giá trị cho cộng đồng” – Phạm Đông Huy cho biết.
Giám khảo TS Phan Văn Minh – Nguyên Trưởng phòng Nghiên cứu công nghệ sinh học môi trường, Viện nghiên cứu sinh học và môi trường, Trường ĐH Nông Lâm TP.HCM, cho rằng cách canh tác của nhóm dự án chỉ là trồng ghép, trồng xen canh chứ không phải rừng thực phẩm 7 tầng.

Giám khảo TS Phan Văn Minh – Nguyên Trưởng phòng Nghiên cứu công nghệ sinh học môi trường, Viện nghiên cứu sinh học và môi trường, Trường ĐH Nông Lâm TP.HCM.
Quan tâm đến kinh tế tuần hoàn và net zero, giám khảo Trần Quốc Bảo – Chuyên gia Phát triển bền vững, luật sư điều hành, nghi ngờ về khả năng giúp ích thực sự cho cộng đồng của dự án. Chưa kể cây sa kê có vòng đời dài, với tập tính ưa “ngắn hạn” của bà con nông dân, họ có thể chặt đi bất cứ lúc nào nếu dự án không cho họ thấy ngay lợi ích.
Với nhiều kinh nghiệm trong việc số hóa nông nghiệp, giám khảo Nguyễn Khắc Minh Trí – CEO – MimosaTek, lưu ý dự án sẽ gặp khó khăn khi muốn mở rộng vùng trồng, cơ giới hóa. Chẳng hạn, cây khoai lang sẽ cần hệ thống tưới nhỏ giọt, trong khi cây cây sa kê sẽ cần một hệ thống tưới khác, tưới phun. Như vậy, với cơ cấu cây trồng xen canh như ý tưởng dự án sẽ rất khó để cơ giới hóa.
Cũng đến từ TP.HCM, Dương Yến Nhi – người ăn chay trường 15 năm mang đến dự án “Chà bông từ thực vật”. Nhận xét về dự án, giám khảo Huỳnh Phước Nghĩa cho rằng Dương Yến Nhi cần xem lại hệ sinh thái sản phẩm. “Bộ sản phẩm của dự án như phản ứng của thị trường. Câu chuyện về chiến lược, tư duy thì cần phải xem lại. Phải biết cách kể chuyện, phải biến câu chuyện của mình thành niềm cảm hứng” – giám khảo Huỳnh Phước Nghĩa nói.
Đồng ý với giám khảo Huỳnh Phước Nghĩa, giám khảo Trần Nguyễn An Ninh – Cựu Giám đốc Marketing Oreo Đông Nam Á Mondelez, cho rằng dự án đã thiên đi vào danh mục sản phẩm thay vì kể câu chuyện đi vào lòng khách hàng. “Hôm nay bạn dường như chỉ đi bán một danh mục sản phẩm thay vì một chiến lược kinh doanh. Đáng ra với kinh nghiệm ăn chay trường 15 năm bạn phải kể được câu chuyện khác, độc đáo và thuyết phục hơn thay vì chỉ đưa ra một danh mục sản phẩm như vậy” – bà Trần Nguyễn An Ninh nói.
Đến từ Vĩnh Long, nhóm Võ Thanh Quang, Phạm Nhật Thiện mang tới cuộc thi dự án “Mô hình Nuôi trồng Thủy sản Thông minh Mê Kông”. Thay vì sử dụng ao nuôi trên đất liền với nhiều rủi ro về chi phí vận hành cao, khó làm mới nguồn nước và tiềm ẩn nguy cơ ô nhiễm, dự án chọn giải pháp đặt lồng bè trực tiếp trên sông Mê Kông. Ngoài ra, dự án trang bị hệ thống cảm biến IoT để giám sát chất lượng nước, camera theo dõi hoạt động, máy cho ăn tự động và trợ lý ảo (AI) hỗ trợ vận hành. Hiện, một bè đầu tư khoảng 200 triệu đồng, mỗi vụ nuôi có thể thu về lợi nhuận gộp từ 50 đến 90 triệu đồng/năm.
Tuy nhiên, giám khảo TS Phan Văn Minh cho rằng cách nuôi cá bằng lồng bè sẽ tác động rất lớn đến môi trường. “Kế hoạch phát triển của các bạn đến 3.000 cái bè thì con sông chắc sẽ bị ô nhiễm lớn. Bạn phải làm sao bạn hạn chế do ô nhiễm do nuôi cá từ trong bè ra. Bạn phải tính được lượng thức ăn, chất thải ra sao, khả năng tự làm sạch của con sông ra sao. Bạn đang mơ mộng, đừng mơ nhiều quá, đi dưới đất đi” – TS Phan Văn Minh nói.
Là chuyên gia về IoT và chuyển đổi số, giám khảo Nguyễn Khắc Minh Trí thì cho rằng sử dụng AI để phân tích số liệu mà chỉ dựa trên nhật ký người nông dân sẽ là một rủi ro cực lớn. “Người nông dân tối nhậu, đáng ra 6 giờ sáng phải đo độ pH thì 8 giờ họ mới đo, rồi viết “hồi ký” lại thì làm sao chính xác. Đầu tiên là dữ liệu phải lớn, đồng thời dữ liệu cũng phải tin cậy” – ông Trí lưu ý.
Một trong những dự án ấn tượng nhất trong buổi thi chiều 13/9 là dự án “Hương vị nhà thiền – Tinh hoa từ đất mẹ” của nhóm ni cô Phan Ngọc Thanh, Lê Thị Thanh Hằng và Hứa Ngô Thảo Quỳnh đến từ chùa Phổ Minh (Đồng Nai).
Hành trình khởi nghiệp từ gian bếp thiền môn Dự án “Gừng Thẻ – Nghệ Thẻ: Hương vị nhà thiền” ra đời vào năm 2021, khi đại dịch Covid-19 bùng phát. Bắt đầu từ những mẻ gừng, nghệ được chế biến để san sẻ cho bà con trong giai đoạn khó khăn, nhóm ni cô nhận thấy tiềm năng phát triển thành một thương hiệu. Hiện tại, dự án đang duy trì chương trình “Bữa ăn 0 đồng”, cung cấp khoảng 800 suất ăn miễn phí mỗi tuần cho các bệnh nhân nghèo 2 bệnh viện tại địa phương. “Nhóm đặt ra mục tiêu cụ thể đến năm 2027 sẽ mở rộng 20 ha vùng trồng gừng – nghệ, đạt sản lượng 20 tấn sản phẩm/năm. Kế hoạch này không chỉ nhằm tăng quy mô sản xuất mà còn tạo việc làm ổn định cho hơn 100 phụ nữ địa phương theo hình thức bán thời gian và ít nhất 5 lao động toàn thời gian, góp phần vào sự phát triển kinh tế bền vững của khu vực” – đại diện dự án cho biết.
Nhận được nhiều cảm tình của Ban Giám khảo, Dự án nhận được lời khuyên chuyên môn của tất cả các giám khảo Bảng B.
Nhận xét về chuyên môn giám khảo Phan Văn Minh gợi ý nhóm nên nhấn mạnh hơn nữa vào giá trị dinh dưỡng và dược tính của gừng thẻ. Điều này sẽ giúp bài thi thêm phần thuyết phục và đáp ứng kỳ vọng của một cuộc thi khởi nghiệp chuyên sâu về công nghệ và môi trường.
Giám khảo Huỳnh Phước Nghĩa thì cho rằng: “Hãy bắt đầu từ câu chuyện truyền thông. Chỉ riêng việc dành 80% lợi nhuận cho xã hội đã là nguồn cảm hứng lớn. Khi sản phẩm hoàn thiện hơn, chắc chắn thương hiệu sẽ lan tỏa mạnh mẽ”.
Đồng ý với ông Nghĩa, giám khảo Trần Nguyễn An Ninh gợi ý một hướng khác cho các ni cô: “Câu chuyện từ nhà chùa gợi tôi nhớ đến gian hàng ở một ngôi chùa – nơi mỗi sản phẩm đều gắn liền với một câu chuyện, không ai trả giá vì đã cảm nhận được giá trị tinh thần. Sản phẩm của các sư cô cũng có thể phát triển theo hướng này”.
Ở góc nhìn của một chuyên gia phát triển bền vững, ông Trần Quốc Bảo tư vấn dự án này có thể nghĩ đến mô hình doanh nghiệp xã hội để đi xa hơn và đảm bảo tính pháp lý. Ông nhấn mạnh thêm: “Sản phẩm được làm trong môi trường tĩnh lặng, chan chứa năng lượng tinh thần, đó là giá trị vô hình rất riêng biệt, nên có thể phát triển mạnh hơn nữa” – ông Bảo nói.
Với tham vọng giải quyết bài toán phân phối cho nông sản dự án “NÔTIVI – Nông sản tinh túy Việt” của nhóm Kiều Thị Hồng Vân, Lưu Nguyễn Ý Nhi, Lê Thị Mỹ Cảnh (TP.HCM) đặt mục tiêu trở thành nền tảng hàng đầu Việt Nam trong việc đào tạo và phát triển hệ thống bán hàng cộng đồng – nâng tầm và lan tỏa giá trị nông sản Việt. Nôtivi là một mô hình kinh doanh theo hệ thống, tập trung vào việc xây dựng một mạng lưới những người lan tỏa giá trị thay vì một hệ thống bán lẻ đơn thuần.
Nhìn dưới góc độ “công nghệ”, giám khảo Nguyễn Khắc Minh Trí, giả định rằng nhóm đang xây dựng một nền tảng (platform) với hai đầu vào là các nhà sản xuất và các cộng tác viên phân phối sản phẩm. Câu hỏi kinh điển của platform là làm sao để thu hút được các nhà sản xuất (mang sản phẩm đến sàn bán) và làm sao để phát triển được đội ngũ cộng tác viên (những người phân phối sản phẩm) thì dường như dự án chưa trả lời được.
Bà Trần Nguyễn An Ninh thì cho rằng, dự án sẽ gặp khó khăn trong việc đào tạo các cộng tác viên. Nếu phải thuê chuyên gia thì chi phí sẽ lớn, trong khi nếu dùng người trước chuyển giao cho người sau thì sẽ không đảm bảo chất lượng.
Giám khảo Trần Quốc Bảo gợi mở cho nhóm một hướng phát triển khi ở Thái Lan cũng có mô hình tương tự như Nôtivi. Nhưng ở đó, không chỉ có sàn sản phẩm và đội ngũ cộng tác viên, mô hình của Thái Lan gắn kết với hệ thống một chuỗi các siêu thị bán sản phẩm. “Đây là cách thuyết phục cả ba bên, người tiêu dùng, người bán và đội ngũ phân phối” – ông Bảo nói.
Dự án “Giữ gìn, liên kết, phát triển làng nghề thủ công mỹ nghệ kết hợp du lịch cộng đồng” của đến từ Công ty CP ECOKA (Cần Thơ) với hai đại diện Hà Anh Trường, Quang Chân Chân.
Đại diện nhóm dự án Hà Anh trường cho biết: “Sứ mệnh đầu tiên ECOKA là giảm rác thải nhựa. Thứ hai là nâng cao giá trị của hàng thủ công mỹ nghệ truyền thống Việt Nam. Thứ ba là tạo sinh kế bền vững cho phụ nữ làng nghề và người lao động yếu thế. Hiện ECOKA đã phát triển nghiên cứu thành công hơn 300 sản phẩm khác nhau, đặc thù hóa cho từng thị trường như Mỹ, châu Âu, Anh. ECOKA liên kết với các hộ nông dân của làng nghề để sản xuất sản phẩm. ECOKA hoàn thiện mô hình dạy nghề, đào tạo nghề trong thời gian nông nhàn”.

Hà Anh Trường, Quang Chân Chân của dự án “Giữ gìn, liên kết, phát triển làng nghề thủ công mỹ nghệ kết hợp du lịch cộng đồng”.
Gợi ý cho dự án, giám khảo Huỳnh Phước Nghĩa nói: “Chắc các bạn nên tư duy tiếp thị trường xuất khẩu. Về mặt chiến lược, bộ sản phẩm thị trường xuất khẩu hoàn toàn khác với thị trường trong nước. Các bộ sản phẩm này sẽ rất khó cho thị trường trong nước về cả sự tiện dụng lẫn giá cả. Nếu muốn chuyển sang thị trường trong nước thì cần phải xem lại về định vị chiến lược. Nếu muốn định vị chất lượng cao, hạng sang thì chi phí rất lớn, còn nếu muốn làm đại trà thì doanh thu không đủ để giáo dục thị trường”.
Hai dự án cuối cùng trong buổi thi chiều 13/9 cũng đã nhận được nhiều phân tích cặn kẽ, lời khuyên thiết thực của Ban giám khảo là dự án “Trà hòa tan linh chi” của nhóm thí sinh Châu Thị Nương, Đinh Lan Phương (An Giang) và dự án “Khai thác chuỗi giá trị dược liệu – Du lịch trải nghiệm dầu mù u” của thí sinh Ngô Thị Xuân Thủy (Vĩnh Long).
Dự án “Trà hòa tan nấm linh chi” từ vùng Bảy Núi – An Giang mang đến giải pháp chăm sóc sức khỏe tiện lợi, an toàn và bền vững. Sản phẩm được chế biến từ 100% nấm linh chi hữu cơ đạt chuẩn OCOP 3 sao, ứng dụng công nghệ chiết xuất hiện đại để giữ nguyên dược tính quý như Triterpenoids, Polysaccharides, Adenosine. “Với dạng bột hòa tan dễ uống, hương vị dịu nhẹ, trà phù hợp cho lối sống bận rộn và làm quà tặng cao cấp. Dự án không chỉ nâng cao giá trị nông sản địa phương mà còn tạo việc làm, thúc đẩy nông nghiệp tuần hoàn và hướng đến xuất khẩu” – Châu Thị Nương nói.
Giám khảo Phan Văn Minh cho rằng dự án không có gì mới. Để thấy cái mới, dự án cần cho thấy sự khác biệt trong mô hình nuôi trồng tại trang trại của mình. Trong khi đó, giám khảo Trần Nguyễn An Ninh cho rằng dự án cần phải làm rõ phân khúc khách hàng và cách định giá phù hợp cho phân khúc khách hàng mà dự án hướng tới.
Với dự án “Khai thác chuỗi giá trị dược liệu – Du lịch trải nghiệm dầu mù u”, giám khảo Phan Văn Minh cho rằng nếu chỉ bán sản phẩm dầu mù u thì dự án không có gì mới. Tuy nhiên, dự án có thể tìm thấy nét mới thông qua việc nghiên cứu và phát triển vùng nguyên liệu của dự án. “Tại sao bạn không gắn sản phẩm của mình với vùng nguyên liệu Trà Vinh? Dầu mù u Trà Vinh chẳng hạn” – TS Minh gợi ý.
Ở góc độ tiếp thị, giám khảo Trần Nguyễn An Ninh gợi ý: “Thay vì chỉ bán dầu mu u, dự án có thể bán một chuỗi giải pháp mát xa, chăm sóc sức khỏe gắn với sản phẩm dầu mù u”.
Sáng 14/9, Vòng Bán kết 1 tiếp tục với 5 dự án còn lại của Bảng B.
Mở đầu buổi thi sáng 14/9 là dự án “Kinh tế tuần hoàn từ tài nguyên bản địa – Hành tím Vĩnh Châu” của nhóm thí sinh Phạm Chí Tín, Lê Cảnh Bích Thơ, Phạm Thị Hồng Phượng (TP Cần Thơ). Vĩnh Châu (nay thuộc TP Cần Thơ) được xem là thủ phủ hành tím của Việt Nam, chiếm hơn 50% tổng diện tích trồng hành tím cả nước, với sản lượng bình quân từ 90.000–110.000 tấn/năm. Hành tím nơi đây nổi bật với màu sắc đẹp, thơm, vị đậm và độ cay nhẹ, rất được ưa chuộng tại thị trường trong nước. Tuy nhiên, việc bảo quản hành vẫn là bài toán khó xưa nay. “Giải pháp dự án đưa ra là bảo quản hành bằng chế phẩm sinh học từ vỏ tôm. Với giải pháp này sẽ giải quyết bài toán “được mùa mất giá” và tổn thất sau thu hoạch của ngành hành tím Vĩnh Châu, đồng thời khai thác phụ phẩm vỏ tôm thành giải pháp bảo quản bằng chế phẩm sinh học” – Phạm Chí Tín nói.
Giám khảo Huỳnh Phước Nghĩa cho rằng, trò chơi nông sản là liên quan đến năng lực vốn và dòng tiền. Sâu hơn nữa là chi phí vận chuyển. Nếu dự án tự tin có thể bảo quản hành tốt hơn truyền thống thì nên tập trung vào đó chứ không thể ôm đồm quá nhiều.
Đồng tình với giám khảo Huỳnh Phước Nghĩa, giám khảo Phan Văn Minh thì cho rằng: “Dự án không nên quá cứng nhắc trong góc nhìn về kinh tế tuần hoàn. Tiết kiệm được tài nguyên cũng là làm kinh tế tuần hoàn. Tận dụng được vỏ hành để đưa vào sản xuất cũng là kinh tế tuần hoàn chứ không nhất thiết phải làm quá nhiều sản phẩm như tham vọng dự án đặt ra”.
Dự án “Nước mắm trái điều” của Âu Vương Ngọc (Tây Ninh) mang đến giải pháp sáng tạo cho ẩm thực chay Việt Nam, tận dụng phần trái điều thường bị bỏ phí để lên men thành nước mắm thuần chay giàu hương vị. Sản phẩm không chứa cholesterol, không chất bảo quản, thân thiện với môi trường và góp phần tăng giá trị nông sản địa phương. Dự án hướng tới thị trường người ăn chay, người quan tâm sức khỏe và khách hàng quốc tế, đồng thời xây dựng mô hình kinh tế tuần hoàn, giúp nâng cao thu nhập cho nông dân và quảng bá ẩm thực Việt ra thế giới.
Giám khảo Trần Nguyễn An Ninh cho rằng dự án chưa cụ thể hóa được đối tượng khách hàng, không thể chỉ nói chung là người ăn chay. Thứ hai, cần làm rõ sự khác biệt của nước mắm hạt điều với các loại nước mắm khác. Thứ ba, cần phải làm rõ phân khúc giá.
Giám khảo Huỳnh Phước Nghĩa thì cho rằng: có thể người tiêu dùng sẽ không nghĩ rằng nước mắm không thể từ gì khác ngoài cá. Do đó, dự án có thể cân nhắc chuyển sang tên là nước chấm, như vậy có thể dễ dàng hơn cho việc truyền thông. “Khi người tiêu dùng nhìn vào họ sẽ băn khoăn bạn bán nước mắm hay bán trái điều, trái thơm. Họ có thể nghĩ rằng đó là nước mắm giả, hay giả nước mắm thì dự án coi như thất bại” – ông Huỳnh Phước Nghĩa nói.
Dự án “Sản xuất probiotics mật độ cao và ứng dụng trong nông nghiệp” của nhóm thí sinh Nguyễn Thị Vân Anh, Nguyễn Thành Danh (TP.HCM), mang đến tham vọng tự chủ ngành công nghiệp sản xuất probiotics mật độ cao Made in VietNam and Made by Viet Nam. “Tầm nhìn của chúng tôi là trở thành nhà chuyển giao công nghệ và sản xuất probiotics uy tín tại Việt Nam với sứ mệnh góp phần cải tạo/phục hồi đất, nước, không khí, giảm phát thải khí nhà kính” – Nguyễn Thị Vân Anh cho biết.
Cũng đến từ TP.HCM dự án “Khơi nguồn sức khỏe” của thí sinh Lư Thị Kim Phụng ra đời từ câu chuyện gia đình và cộng đồng chịu ảnh hưởng bởi thực phẩm kém chất lượng, với sứ mệnh mang đến nông sản hữu cơ, an toàn và giàu dinh dưỡng. Sản phẩm chủ lực gồm nấm tươi, nấm chế biến và trà thảo mộc hỗ trợ sức khỏe, được canh tác theo mô hình tuần hoàn bền vững, không hóa chất, đảm bảo dinh dưỡng tinh khiết. Dự án hướng tới xây dựng cộng đồng sống xanh, ăn sạch, phát triển thị trường nội địa và vươn ra quốc tế, góp phần bảo vệ sức khỏe con người và hệ sinh thái.
Dự án cuối cùng cũng nhận được nhiều tư vấn của Ban giám khảo là dự án “Nữ trang da cá đuối” của Giang Ngọc Ngà (Đồng Tháp) mang đến hướng đi sáng tạo trong ngành trang sức, tận dụng da cá đuối – nguồn phế phẩm thủy sản – để chế tác nhẫn, vòng, dây chuyền độc đáo, bền đẹp và mang ý nghĩa phong thủy. Sản phẩm vừa gia tăng giá trị cho thủy sản biển, vừa góp phần giảm lãng phí tài nguyên và bảo vệ môi trường. Với mẫu mã đa dạng, giá thành bình dân đến cao cấp, dự án tạo việc làm cho lao động địa phương, mở ra tiềm năng phát triển kinh tế tuần hoàn và lan tỏa xu hướng tiêu dùng xanh.
Góp ý cho dự án giám khảo Trần Nguyễn An Ninh cho rằng: “người bình dân không mua sản phẩm giá thượng lưu, còn người thượng lưu thì không dùng các sản phẩm người bình dân dùng. Nếu không định hướng được đối tượng khách hàng thì sản phẩm sẽ thất bại. Kể cả về xác định độ tuổi khách hàng cũng vậy, những bé tuổi teen sẽ có phong cách khác với những phụ nữ trung niên. Bảng phân tích khách hàng của dự án chưa đủ chi tiết. Phụ nữ mang đồ trang sức không chỉ đẹp mà đó còn là lối sống và phong cách”.
Có thể bạn quan tâm
Chư Sê từ chối sản xuất hữu cơ
Sầu riêng Lâm Đồng đang có giá cao kỷ lục
Xây dựng chợ đấu giá cá ngừ đại dương tại Cảng cá Quy Nhơn
Nông sản sạch – đường dẫn tới tương lai
Giá lúa ĐBSCL giảm mạnh
Tin khác


Phó Chủ tịch Quốc hội Lê Minh Hoan viết lời tri ân doanh nghiệp đồng hành cùng ‘Khởi nghiệp Xanh’





























































Ý kiến của bạn về bài viết
Không có chức năng bình luận cho bài viết này