09:30 - 18/01/2017
Sứ mạng với người tình ngàn năm
MC Phan Anh đã đến đúng hẹn, rất đúng giờ. Anh chăm chú theo dõi, thỉnh thoảng hỏi tôi thêm thông tin, trao đổi và ngồi dự cho đến hết buổi. Khi mọi người ra về, anh ở lại chụp ảnh với từng người hâm mộ, cả với từng em bé vừa múa xong màn chào xuân kết thúc chương trình.
Lúc ấy, Võ Văn Tiếng đi ngang chào từ giã, tôi chợt nảy ra ý lôi hai chàng KOL này lại chụp chung bức ảnh kỷ niệm. Họ đều là người nổi tiếng đấy chứ, đều đáng quý vì những gì họ miệt mài làm cho cộng đồng. Bức ảnh trông vui và hơi lạ.
Chú ngựa ô can trường cùng MC Phan Anh gặp nhau khi cả hai đang “thi hành nhiệm vụ”, Tiếng có mặt tối nay vì gạo Tâm Việt của Tiếng đoạt top 5 giải Gạo trình diễn được người tiêu dùng ưa thích và công nhận là gạo ngon.
Phan Anh thực ra không biết Tiếng là ai. Tôi cũng không chắc “chú ngựa ô can trường Đồng Tháp” có biết Phan Anh không, vì suốt ngày chú lặn lội dưới ruộng sâu, gọi điện nhắn tin gì cũng chẳng mấy khi gặp được.
Đưa Phan Anh ra cổng, đi ngang các gian hàng trưng bày gạo, chàng MC dừng lại nói với tôi: “Khi nãy đi thăm một vòng các gian hàng này rồi, con ngạc nhiên quá cô ạ. Gạo mình có nhiều loại, mẫu mã đa dạng thế, bao bì đẹp và phong phú, có gạo ngon top 3 thế giới, cả gạo hữu cơ, thực dưỡng và dinh dưỡng, thế mà lâu nay con không hình dung cô ạ”.
Tôi chú ý hai từ Phan Anh đã thốt lên, trên sân khấu trong cuộc giao lưu có chuyên gia ẩm thực Bùi Thị Sương cùng dự: mình “lơ là” quá mà thành ra vô tình, không biết gạo mình đã có những tiến bộ đáng mừng thế. Tôi giải thích nhanh, các nhà sản xuất đang gặp khó khăn nhiều và họ cố gắng nhiều lắm Phan Anh à, họ cần sự giúp đỡ của tụi mình. Phan Anh gật đầu: “Vâng, thưa cô, mình cần góp sức nếu có làm được gì, con sẵn sàng, cô cứ bảo con nha cô”.
Tôi gật đầu. Tôi tin điều Phan Anh nói, bởi khi chat với Phan Anh trên Facebook, tôi chỉ “khoe” là lần đầu tiên hội Doanh nghiệp Hàng Việt Nam chất lượng cao tổ chức được cuộc hội ngộ của nước mắm và gạo và hỏi là, liệu Phan Anh có quan tâm không, nếu sắp xếp được thời gian thì bay vào. Phan Anh suy nghĩ một hồi (có lẽ kiểm tra nhanh lịch trong trí nhớ) và nói ngay, con vào được, con hứa sẽ vào, cô. Và không có cátsê gì hết, chương trình này Phan Anh làm như trách nhiệm từ đời nào, như phản ứng tự nhiên của lương tâm.
Vài giờ sau, chừng 11 giờ ngay đêm đó, tường nhà Phan Anh đã xuất hiện status mới nhất về hội tết Gạo ngon – Nước mắm Việt. Cảm động khi Phan Anh dùng tên gọi “gạo và nước mắm, hai người tình ngàn năm của người Việt mình”.
Trên sân khấu, Phan Anh nói, chỉ vì thiếu thông tin, nhất là sự lơ là mà mình không hề biết, gạo Việt, nước mắm Việt đã có những cố gắng vì người tiêu dùng rất đáng quý. Nhà Phan Anh lâu nay ăn gạo Nhật, gạo hạt tròn, vị ngậy và cả nhà nghĩ là… an toàn. Nhưng giờ hiểu ra gạo Việt cũng rất an toàn, lại ngon, hợp khẩu vị hơn. Sao mình không ủng hộ gạo mình cho người nông dân đỡ khổ?
Một người bạn cũ, đã có lần nhờ tôi chỉ loại gạo Việt nào tin được để mua dùng, tôi gửi thư mời đến hội tết. Chị nể tình, lững thững đến. Nhưng đến rồi, chị hào hứng, ồ, quá nhiều loại cho mình lựa đấy chứ, cả những loại ăn để trị bệnh tiểu đường, ngon và đầy dinh dưỡng mình cứ mơ và lại cứ nghĩ chỉ gạo Nhật mới có mấy loại này. Nào ngờ Hà Quang, Viễn Phú, Lộc Trời và cả Vinh Phát có đủ, thật phong phú. Hay thật, vậy mà lâu nay không nói.
Lại cũng có đoàn khách đặc biệt đến rất lặng lẽ: đoàn nông dân Đồng Tháp do bí thư tỉnh uỷ Lê Minh Hoan dẫn đến tham quan. Ông đến dự cuộc “trình diễn gạo ngon” và đưa cho nông dân tỉnh ông xem từng loại bao bì gạo, rất sáng đẹp, hiện đại với những dòng chữ rõ ràng ghi thành phần, hạn dùng, xuất xứ, cả cái QR Code in thật rõ. Sáng hôm sau, ông nói với tôi qua điện thoại, đưa nông dân đi học là học như vậy đó, thấy mới tin.
Nhiều nông dân à lên, thì ra người ta làm gạo mà công phu vậy. Xem rồi, có bao nhiêu thứ để phải suy nghĩ, phải học để thay đổi. Chứ bà con mình, cả đời chỉ cắm cúi trên cánh đồng, bón phân xịt thuốc quanh năm suốt tháng, thời buổi này như vậy là không xong. Nông dân phải biết chuyện kinh doanh nông nghiệp và cùng biết nhu cầu thị trường, cùng suy nghĩ với nhà doanh nghiệp và đối tác đồng hành kinh doanh lúa gạo của mình…
Ông Lê Minh Hoan cũng dành nhiều sự chăm sóc cho “lính trẻ khởi nghiệp làm lúa sạch” Võ Văn Tiếng. Chàng ngựa ô can trường đã qua ba mùa làm lúa kiểu khác. Mùa này anh than trên Facebook, thất mùa, chỉ thu hoạch được có 50% sản lượng. Làm nông là vậy. Tiếng không nản, nói như Phạm Minh Thiện, CEO Cỏ May, một nhà quản trị trẻ đã dám bỏ ra ngay tức thì 1 tỉ đồng đầu tư lần đầu cho Tiếng làm 1ha lúa thiên nhiên, chỉ với niềm tin: Tiếng sẽ đeo đến cùng con đường làm ruộng không hoá chất đã chọn, mà “đánh chết Tiếng cũng không từ bỏ con đường làm lúa không hoá chất”. Sang mùa thứ ba, đã có nhà đầu tư lớn vào cùng Tiếng, chàng ngưa ô mới thấy, can trường không chưa đủ, anh bắt đầu phải học đủ thứ để làm một nông dân hiện đại: làm kế hoạch kinh doanh, học về cách làm và sử dụng phân vi sinh, hữu cơ…
Như Phan Anh nhìn nhận, rất nhiều khách tham quan nói, sao hội chỉ có một ngày, sao lâu nay không ai nói cho họ biết gạo mình nhiều chủng loại hay như vậy, nhiều loại nước mắm ngon và an toàn như vậy. Và họ cũng ít biết về những cố gắng kiên trì, đôi khi đứng trước lựa chọn sinh tử để theo đuổi con đường làm ruộng, làm nước mắm kiểu khác. Những người làm lúa, làm nước mắm cần được hướng dẫn về hoạt động thị trường, tiếp thị sản phẩm, xây dựng thương hiệu, tổ chức phân phối… Họ cần doanh nghiệp đầu tư hay hợp tác. Nhưng chính sách thực tế còn nhiều rào cản dù chủ trương đã rõ.
Và còn bức bách không kém, họ cần những nhịp cầu. Nối họ với người tiêu dùng, với thị trường trong nước và xuất khẩu. Những nhịp cầu. Trên báo Xuân Thế Giới Tiếp Thị (đang bán rất chạy trên thị trường, xin quảng cáo một tí), tôi có viết về một người Việt Nam làm chuyên gia Liên hiệp quốc 32 năm trời, ông gọi công việc của mình là làm một nhịp cầu nối Việt Nam với thế giới. Như Nietzsche từng nói: “Danh dự của con người là làm một nhịp cầu”!
Phan Anh đã ngỏ ý sẵn sàng làm một đại sứ cho gạo Việt. Công việc ấy rất chuyên nghiệp và công phu, mình tôi chưa dám bàn. Nhưng hiện giờ, gạo Việt đang cần tất cả chúng ta ủng hộ với tình cảm ưu ái, thậm chí thiên vị chút, vì đã và đang thiệt thòi nhiều. Mỗi chúng ta hãy là một nhịp cầu, nối gạo Việt tới người tiêu dùng trong nước và thế giới.
Kim Hạnh
Theo TGTT
Ý kiến của bạn về bài viết
Không có chức năng bình luận cho bài viết này